Vu Lan Con Nhớ Mẫu Từ - Lá thư mùa Vu Lan số 1 - Khóa tu Vu Lan Online 2024 - Bỏng Cả Đời Con lần thứ 2
Hòa nhịp cùng không khí mùa thu tưởng nhớ đến ân đức cao dày của ơn cha nghĩa mẹ, Phân ban Phật tử Hải ngoại Trung ương tổ chức cuộc thi “Lá Thư Mùa Vu Lan” năm 2024, để tất cả những người con Phật khắp nơi trên thế giới được thể hiện, bày tỏ tấm lòng của mình đối với hai đấng sanh thành, dưỡng dục. Nhớ đến mẹ, ngàn vạn lời yêu thương cũng không thể nào bày tỏ hết. Cùng điểm lại tất cả những tâm tư, tình cảm, lời bộc bạch chân thành của quý Phật tử, cũng như các bạn trẻ trong và ngoài nước gửi lời yêu thương dâng lên mẹ. Chúng ta sẽ đến với bạn Trịnh Tùng Vân từ đất mũi Cà Mau với bao cảm xúc:
“Vu lan về lòng con đau da diết
Nhớ mẹ hiền tha thiết quặn lòng đau
Công sinh thành dưỡng dục lớn bao nhiêu
Nghĩa báo hiếu con chưa hề trả hết.
Mùa Vu Lan báo hiếu, con gửi đến mẹ lời xin lỗi và lời yêu thương chân thành, mong mẹ luôn khỏe mạnh. Chắc mẹ không nghĩ sẽ nhận được lá thư từ con gái của mình. Có lẽ đến hôm nay, con đã trưởng thành hơn và can đảm nói với mẹ lời yêu thương này. Một đứa con bất hiếu không kề cận bên mẹ lúc tuổi già ốm đau, nhưng cho dù mẹ nói sao đi nữa, con vẫn muốn nói với mẹ rằng, con rất tự hào khi là con của mẹ”.
Bạn trẻ Nguyễn Thùy Yên Thảo đến từ Thành phố Đà Nẵng thương gửi đến mẹ: “Mẹ của con là người Phật từ dịu hiền, thương yêu con và chăm lo cho gia đình hết mực chu đáo. Và với tất cả những phẩm hạnh sáng đẹp đó trong mẹ, con nguyện mình phải sống thật tốt, biết cống hiến, biết yêu thương, có ý chí kiên cường và nuôi dưỡng chất liệu từ bi, để tất cả những điều con làm như món quà ý nghĩa con dành tặng mẹ, một phần nào trả công ơn sinh thành dưỡng dục. Con nguyện làm một chút hương hoa nhỏ bé dâng đời, làm viên đá lót đường đưa khách vãng lai, để xứng đáng với suối nguồn thương yêu ngọt ngào, sự hy sinh trời bể của mẹ”.
Phật tử Nguyễn Kim Oanh, pháp danh An Bình đến từ Q.5, TP.HCM bộc bạch: “Mẹ - tiếng gọi thiêng liêng mà mỗi lần nhắc đến, trái tim con lại rộn lên những kỷ niệm thân thương. Mẹ đã dành cả cuộc đời để chăm sóc, dạy dỗ và yêu thương con vô điều kiện. Từ những ngày con còn chập chững bước đi, mẹ đã luôn ở bên, dìu dắt và nâng đỡ từng bước đi đầu tiên. Những bài học đầu đời mẹ dạy, không chỉ là chữ viết hay con số, mà còn là những bài học về lòng nhân ái, sự bao dung và tình yêu thương con người.”
“Giờ đây, với sức nặng của thời gian, ngọn đèn dầu đã cạn dần những giọt cuối, nét xuân xanh một thời của mẹ đã không còn nữa. Con biết, dù có viết cả ngàn lời yêu thương thì con cũng chẳng thể níu kéo được thanh xuân trở về cho mẹ. Nhưng con sẽ tranh thủ khi mặt trời còn chưa tắt, khi chiếc lá khô còn chưa rụng, con sẽ cố gắng làm thật nhiều điều cho mẹ, để mẹ yên lòng, để mẹ thật vui. Con yêu mẹ - người phụ nữ vĩ đại nhất của lòng con!” (Phật tử Ngô Thị Kim Thoa).
Đến với đất nước Nhật Bản hiện đại, phát triển bậc nhất, Phật tử Hoàng Thị Phương, pháp danh Linh Quang Phương quê ở Nghệ An, hiện đang sinh sống, học tập và làm việc tại TOKYO, Nhật Bản tâm sự với mẹ rằng: “Mẹ ơi, cảm ơn mẹ đã luôn ủng hộ con. Cuộc sống ở Nhật Bản có lúc cô đơn và khó khăn nhưng con cảm thấy rằng với tình yêu và sự hỗ trợ của mẹ, mọi khó khăn con đều có thể vượt qua. Nhờ tình yêu thương và sự kiên nhẫn vô điều kiện của mẹ, con mới có được như ngày hôm nay”. (お母さん、いつも私のことを支えてくれてあ.
お母さん、いつも私のことを支えてくれてありがとう。日本での生活は時に孤独で大変ですが、お母さんの愛と支えがあれば、どんな困難も乗り越えられると感じます。お母さんが無償の愛と忍耐で育ててくれたおかげで、私は今の自分を作り上げることができました。)
Dạo quanh một vòng đất nước Singapore xinh đẹp, chúng ta lại thấy tâm sự của Phật tử Anna Phạm, Pháp danh Đức Tuệ với những lời nghẹn ngào: “Con thật vô tâm và vô cùng đáng trách phải không Mẹ, con chưa từng viết thư cho Mẹ suốt 19 năm qua. Mẹ hãy tha thứ cho con Mẹ nhé! Singapore mùa này đẹp lắm mẹ ơi, mà thật tiếc là chúng con không còn mẹ trên đời để cùng tận hưởng. Hôm nay, con xin gửi tất cả những yêu thương từ bấy lâu giữ kín trong lòng, gửi lòng biết ơn, gửi những lời sám hối chân thành đến Mẹ”. Và, “Mẹ ơi? Cũng đã 13 mùa Vu Lan trôi qua, con thầm lặng cài lên ngực áo mình đóa hoa màu hồng phấn, màu sắc tượng trưng cho sự mồ côi một nữa của đời mình. Mỗi lần nhớ về Mẹ, nước mắt con lại rơi, bao nỗi nhớ nhung da diết, bao sự tủi hờn, bao niềm thương tiếc, cả sự hối hận vì những lỗi lầm vụng dại thuở còn thơ. Mẹ mất rồi, nhiều năm qua, một mình con bơ vơ, lạc lõng giữa cõi dương trần…”. Phật tử Liên Quế thổn thức.
Bạn Chúc Diệu Hợp đến từ Tp. Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai thì bộc bạch trong nỗi nhớ thương khi mẹ đã ở chốn thiên đường: “Không biết vô tình hay hữu ý, mà người xưa đã chọn tháng 7 mưa ngâu là mùa báo hiếu! Con nhớ cũng trong thời gian này, cách đây 11 năm, mẹ đang nằm trong bệnh viện. Con ngồi ở hành lang, nhìn những hàng cây đứng rũ buồn dưới mưa, thành phố này, con đường và hàng cây trước đây quá đỗi thân thương, giờ như vô cảm với nỗi đau trong lòng con. Mẹ bị căn bệnh quái ác hành hạ đau đớn bao nhiêu, là lòng con xót xa bấy nhiêu. Con ước gì đây chỉ là giấc mơ, một giấc mơ khủng khiếp, giống như ngày xưa Ngài Mục Kiền Liên dụng phép thần thông để tìm mẹ, thấy mẹ bị giam cầm hành hạ trong ngục tối tăm mà không sao cứu được. Ước gì đây chỉ là giấc mơ thôi, để khi tỉnh lại mẹ con mình vẫn vui vẻ khoẻ mạnh bên nhau. Một mùa Vu Lan nữa lại về! Mẹ đã không còn bên con. Mẹ đã đi thật xa rồi. Hôm nay, con lên chùa dự lễ Khai đàn Cầu siêu, trong làn mưa lạnh bay bay của mùa Ngâu tháng Bảy, nghe tiếng tụng kinh ấm áp của Thầy, lòng con nhớ mẹ biết bao! “Mẹ ơi thế giới mênh mông, mênh mông không bằng nhà mình. Mẹ ơi phú quý vinh hoa, vinh hoa không bằng có mẹ. Mẹ ơi! Mẹ về đâu?”
Cảm nhận sâu sắc trước sự vô thường, trước viễn cảnh hội ngộ và phân ly, bạn trẻ Quách Đồng Đằng đến từ tỉnh Bạc Liêu gửi những lời tri ân tận đáy lòng dâng lên cha mẹ nhân mùa Vu lan Báo hiếu: “Cảm ơn Cha Mẹ đã dạy con nói, dạy con biết đi, dạy con mỉm cười, dạy con biết yêu thương, biết tha thứ, dạy con biết nói lời "cảm ơn" và "xin lỗi", dạy con biết giá trị của sự im lặng, và dạy con biết tin tưởng. Cảm ơn Cha Mẹ về một tình yêu trọn vẹn, ngọt ngào và tinh khiết nhất dành cho con, một thứ tình yêu không theo bản năng, vô điều kiện suốt 32 năm qua. Cảm ơn Cha Mẹ đã cho con cơ hội làm người. Cho con quyền được sống, được yêu thương và biết yêu thương, được lựa chọn và quyết định cuộc sống của mình. Cảm ơn Cha Mẹ đã cho con có sự tinh nghịch, thông minh, biết chia sẻ, thông cảm và sự bình yên trong tâm. Mai đây, con sẽ có gia đình riêng, rồi con sẽ làm chồng, làm Cha, nhưng Cha Mẹ vẫn là Cha Mẹ của con và con vẫn mãi là đứa con bé nhỏ ngày nào, được Cha Mẹ yêu thương, dạy dỗ”.
Đọc những dòng cảm xúc tận đáy lòng từ quý Phật tử trong và ngoài nước gửi về cho cha mẹ thương yêu. Mỗi chúng ta lại dâng lên tình cảm dạt dào khi nghĩ đến hai đấng sinh thành dưỡng dục. Mong tất cả những người con trên cuộc đời này luôn xem 365 ngày trong năm đều là ngày Vu lan Báo hiếu, để mỗi phút giây trôi qua chúng ta luôn hạnh phúc vì mãi có cha và mẹ bên đời.
SC. TN. Nhuận Bình tổng hợp