Nghìn Thu Một Chớp
Mây núi hòa chung giữa thiên ngàn
Ngồi nhìn bất tận với hoang mang
Chim ca, vượn hú xao xác rứa!
Ôm trọn vô thường bước phù vân
Nghe hơi thở rộn trong lòng nhớ
Nghìn thu bao bận với nghìn thu
Ru đời từng nhịp chiều sương khói
Ảm đạm treo trên kiếp ngục tù
Nhân tình réo gọi đời sương gió
Biết đến khi nào “có hoàn không”
Rưng rưng đá dựng đồi thông vắng
Lê gót rong rêu dưới trăng tàn
Ta mang tất cả về bên nớ
Em ở lại chiều nắng ngã nghiêng
Đem tình nhân gian vùi cuộc mộng
Bến đổ đâu mà cứ đợi trông
Thôi đi cho trọn kiếp tang bồng
Vì chưng vốn dĩ đã sạch không
Nhưng do ngần ngại mùi xiêm áo
Nên để hoang sơ nhuốm tơ lòng
Kể từ sơ ngộ dưới bình minh
Ta như kẻ mộng giữa điêu linh
Nghìn thu, em chợt trong nháy mắt
Tan rồi bất tận ngắm phù sinh
Trần thế vui gì cái nổi vui
Bao phen lưu biến mộng đen thui
Xóm thượng tiêu điều, người tan tác
Nghìn thu một chớp có gì vui.
Vạn hạnh ngày 2/11/2014
Theo ĐPNN