Vườn cây vang tiếng gọi hè
Trên cành biếc rộn tiếng ve bạc ngàn
Tiếng ve có gọi thời gian
Mà sao chợt thấy nắng vàng xôn xao
Bên ngoài tiếng biển dạt dào
Em vun cát đắp non cao núi ngàn
Sóng vào ùa xóa non tan
Chỉ còn lại chú dã tràng ngẩn ngơ
Buổi chiều ngồi lặng với thơ
Nghe mưa tâm sự bao giờ cho vơi
Này em lắng tiếng mưa rơi
Phải chăng mưa hát những lời ngàn xưa
Mưa rơi vào tiếng ban sơ
Hàng cây nghiêng lá thẩn thơ bên đường
Ước gì như một giọt sương
Phiêu diêu bay giữa ngàn phương mây trời.