Xuân này….con không có Mẹ!
Ngày đăng: 04:46:28 17-12-2017 . Xem: 10500
SVO - Mẹ ơi! Khác với những xuân xưa. Mùa xuân năm trước Mẹ thường làm mứt, gói bánh Tét, bánh ít…đợi tin con về nhà. Dù chỉ một khoảnh khắc thời gian nhưng cũng là cả sự chờ mong theo tháng năm dài của Mẹ. Vì con của Mẹ đã là xuất gia cửa Phật.
Những chuyện cơm nước ngày ba bữa con không được cận kề. Con ra đi tìm lối thoát nẻo sanh tử, luân hồi. Và tìm đường cứu thoát Cha Mẹ nhiều đời nhiều kiếp cũng như Cha Mẹ hiện tiền. Vì chí nguyện cứu độ chúng sanh….Mẹ ơi!
Và Tết năm nay, trong làng hương khói biết ấy. Con thắp nén tâm hương và giấu trong tâm mình những nỗi niềm thương nhớ khôn nguôi. Mẹ của con, giờ đã ở một nơi xa xăm, chắc Mẹ vẫn hiểu lòng con biết mấy. Con vẫn luôn khắc khoải, vẫn ngấn lệ trong tim hình bóng quê nhà. Hình bóng người Mẹ quê với những tháng ngày làm lụng vất vả nuôi con khôn lớn. Con lớn khôn trong dáng hình Cha Mẹ. Cha Mẹ đã cho con một hình hài hôm nay ơn ấy to lớn không biết lấy chi đền đáp.
Vâng lời Phật dạy, gác nổi niềm sầu lo…con tự mình lau đi dòng lệ thầm thương Mẹ tự đáy lòng và tiếp tục nhiệm vụ hoằng truyền Chánh Pháp, lợi lạc quần sanh. Để bao người con còn Cha Mẹ hãy làm những việc tốt để báo hiếu lúc song thân vẫn còn tại thế. Vì mỗi một mùa xuân về Cha Mẹ sẽ già thêm một tuổi, mỗi một mùa xuân về có “kẻ” sắp đi xa.
Những chuyện cơm nước ngày ba bữa con không được cận kề. Con ra đi tìm lối thoát nẻo sanh tử, luân hồi. Và tìm đường cứu thoát Cha Mẹ nhiều đời nhiều kiếp cũng như Cha Mẹ hiện tiền. Vì chí nguyện cứu độ chúng sanh….Mẹ ơi!
Và Tết năm nay, trong làng hương khói biết ấy. Con thắp nén tâm hương và giấu trong tâm mình những nỗi niềm thương nhớ khôn nguôi. Mẹ của con, giờ đã ở một nơi xa xăm, chắc Mẹ vẫn hiểu lòng con biết mấy. Con vẫn luôn khắc khoải, vẫn ngấn lệ trong tim hình bóng quê nhà. Hình bóng người Mẹ quê với những tháng ngày làm lụng vất vả nuôi con khôn lớn. Con lớn khôn trong dáng hình Cha Mẹ. Cha Mẹ đã cho con một hình hài hôm nay ơn ấy to lớn không biết lấy chi đền đáp.
“ Nuôi con trút cạn tâm tình
Tháng năm hy vọng con mình thành nhân
Nhọc nhằn gian khổ tấm thân
Chưa hề Cha Mẹ một lần thở thân”
( Trích thơ: NS.TN Như Lan)
Nhưng Mẹ ơi! Mấy ai hiểu những đêm về con nhớ Mẹ. Và mấy ai hiểu mùa xuân này đã khác xuân xưa. Nhìn bao trẻ thơ đến Chùa cùng Mẹ. Con chạnh lòng vì Mẹ đã đi xa. Cát bụi cuộc đời đã giăng lối mây đưa, âm dương cách biệt chia hai nẻo. Mẹ về phương xa con ở lại vẫn biết lẽ vô thường của cuộc đời, sự phù du mong manh của cuộc sống….con tim bồi hồi se thắt:
Tháng năm hy vọng con mình thành nhân
Nhọc nhằn gian khổ tấm thân
Chưa hề Cha Mẹ một lần thở thân”
( Trích thơ: NS.TN Như Lan)
Vẫn biết vô thường cảnh đổi thay
Đời người ai biết chuyện rũi may
Muôn sự, muôn duyên đều do nghiệp
Thạnh suy, tan hiệp tợ mây bay
( Trích thơ: NS.TN Như Lan)
Đời người ai biết chuyện rũi may
Muôn sự, muôn duyên đều do nghiệp
Thạnh suy, tan hiệp tợ mây bay
( Trích thơ: NS.TN Như Lan)
Vâng lời Phật dạy, gác nổi niềm sầu lo…con tự mình lau đi dòng lệ thầm thương Mẹ tự đáy lòng và tiếp tục nhiệm vụ hoằng truyền Chánh Pháp, lợi lạc quần sanh. Để bao người con còn Cha Mẹ hãy làm những việc tốt để báo hiếu lúc song thân vẫn còn tại thế. Vì mỗi một mùa xuân về Cha Mẹ sẽ già thêm một tuổi, mỗi một mùa xuân về có “kẻ” sắp đi xa.
Con người có Tổ, có Tông
Như cây có cội, như sông có nguồn
Ân thâm, nghĩa trọng nghìn muôn
Trọn đời chữ Hiếu ghi luôn bên lòng
( Trích thơ: NS.TN Như Lan)
Mùa xuân này giữa vũ trụ bao la. “Mẹ ơi” hai tiếng ân sâu đáp đền. Đáp đền hai tiếng ân sâu. Con sẽ vì chúng sanh, trong đó có Mẹ nguyện tu tập tinh tấn để mỗi mùa xuân luôn ngự trị mùa của niềm an lạc và hạnh phúc.Như cây có cội, như sông có nguồn
Ân thâm, nghĩa trọng nghìn muôn
Trọn đời chữ Hiếu ghi luôn bên lòng
( Trích thơ: NS.TN Như Lan)
Hoa Hương
Ảnh: minh họa
Ảnh: minh họa
Các Tin Khác